05/07/2018
Tôi chuyển về khu đô thị Handi Resco Cổ Nhuế đến giờ đã tròn 9 năm. Nhớ lại những ngày đầu tiên khi đề xuất ý định mua nhà chung cư, bố mẹ tôi đã gạt đi ngay lập tức vì bao năm sống nhà mặt đất, quen rộng rãi, có sân vườn cây cối, không gian khoáng đạt, giờ bảo chuyển vào “hộp diêm” bé con con, ông bà thấy tù túng.
Mãi về sau, một phần là do tôi thuyết phục, phần còn lại do mẹ tôi cũng lớn tuổi và bắt đầu đối mặt với nhiều bệnh người già, ở nhà mặt đất lại gần đường vành đai 3, cả ngày cả đêm phải nghe tiếng xe chạy, khói bụi, ô nhiễm, bệnh càng thêm nặng nên bố mẹ tôi đành tạm chấp nhận phương án chuyển nhà dù thực tình ông bà không muốn.
Những ngày đầu ở nhà mới, bố mẹ tôi thường buồn nhiều hơn vui vì nhà chung cư ít hàng xóm, mọi người lại ai biết nhà nấy, cứ về đến nhà là đóng kín cửa. Mỗi lần muốn chuyện trò với hàng xóm, hai ông bà lại túc tắc đạp xe về chỗ nhà cũ cách đấy hơn 1 cây số.
Ở chung cư cũng không còn sân vườn, không còn cây ổi tuyệt ngon hơn 20 năm tuổi giữa khoảng sân nhà, không còn hàng cau trước cổng, cũng không có đàn chào mào ngày ngày đến hót ríu rít trên vòm lá. Đặc biệt, bố mẹ tôi vốn quen lao động, giờ về nghỉ hưu lại không có mảnh vườn để sáng trồng rau, tối làm đất,… nên lúc nào cũng thấy thiếu thiếu, trống vắng và nhớ nhà cũ đến da diết.
Tuy nhiên, sau khoảng nửa năm, hai ông bà bắt đầu quen cuộc sống ở nhà mới và cảm thấy việc chuyển nhà từ mặt đất sang chung cư, đặc biệt là Handi Resco thực sự là một lựa chọn tuyệt vời.
Khác với những khu đô thị khác, Handi Resco có mật độ xây dựng rất thấp do chủ đầu tư chưa xây dựng hoàn thiện theo quy hoạch đã được phê duyệt dù những toà nhà đầu tiên đã đưa vào sử dụng cách đây cả chục năm.
Tuy nhiên, cũng nhờ vậy mà cả khu đô thị rộng tới 27ha chỉ có 8 tòa nhà, trong đó tòa thấp chỉ có 9 tầng, còn các toà cao trung bình khoảng 12 - 15 tầng, mỗi tầng chỉ có 6 - 7 căn hộ. 3 tòa cao nhất hiện nay cũng chỉ hơn 30 tầng với số lượng căn hộ nhiều hơn nhưng vẫn ở mức rất dễ thở so với các khu đô thị, dự án mới bây giờ.
Diện tích còn lại, chiếm tới hơn một nửa là sân chơi trẻ em, sân cầu lông, vườn hoa, đường nội bộ, giúp cảnh quan và không khí luôn hết sức yên bình và trong lành. Chính vì vậy, các buổi sáng sớm và chiều muộn mọi người đều có thể thảnh thơi đi dạo, chạy bộ, tập thể dục trong khu đô thị mà không lo khói bụi, không sợ chen chúc hay va chạm xe cộ.
Người dân ở đây đa phần xuất thân từ nông dân, công nhân vốn chân chất thật thà. Lại thêm sự chậm rãi và bình yên của khu đô thị khiến họ dường như lại càng hoà nhã hơn, dễ chịu hơn. Sáng sáng, ông bà đưa cháu xuống sân hóng gió, tắm nắng, chiều chiều các cháu thanh thiếu niên và bố mẹ đi làm về lại tranh thủ chút thời gian chạy bộ, chuyện trò. Cuộc sống nhờ vậy mà đẹp và đáng yêu hơn rất nhiều!
Khu đô thị này còn có một ưu điểm mà hiếm nơi nào có được: Đấy là vừa thuận tiện giao thông lại vừa tách biệt với sự ồn ã bên ngoài nhờ sự ngăn cách của đường tàu.
Chính sự hiện diện của trục đường sắt, dù gây ra một chút bất tiện rất nhỏ cho người đi lại những lúc đang vội nhưng lại buộc chủ đầu tư phải “lùi” cả khu đô thị vào tới cả trăm mét so với mặt đường Phạm Văn Đồng luôn dày đặc phương tiện giao thông.
Nếu không có đường sắt chạy qua, chủ đầu tư chắc chắn sẽ xây khu đô thị ra sát mặt đường để tranh thủ từng tấc đất tấc vàng giữa Thủ đô. Khi đó, cả khu đô thị chắc chắn sẽ khói bụi hơn, nguy hiểm hơn, giao thông dày đặc hơn, buôn bán sầm uất hơn, kéo theo nó là sự phức tạp về tình hình trật tự, an ninh.
Còn như hiện nay, nhờ việc lùi sâu vào bên trong và tách biệt với đường giao thông bên ngoài, cuộc sống ở Handi Resco luôn diễn ra khá yên bình và dễ chịu. Tiếng tàu hỏa xình xịch cũng khiến tôi thêm yêu mến nơi này vì nó mang đầy hoài niệm về tuổi thơ.
Bên cạnh đấy, sự đấu tranh mềm mỏng mà quyết liệt của các cư dân từ ngày đầu mới về cũng giúp thành lập một ban quản trị thực sự của dân - do dân - vì dân.
Phí dịch vụ ở Handi Resco hiện là 100.000 đồng/hộ/ tháng, không tính theo diện tích như nhiều khu đô thị khác. Các dịch vụ tiện tích khác như phí gửi xe, nước sinh hoạt đều khá mềm, chỉ 60.000 đ/tháng đối với xe máy và 700.000 đồng đối với ô tô. Tất nhiên, ô tô sẽ phải để ngoài trời vì không có mái che.
Còn nếu cho vào hầm thì mức phí là 1,2 triệu đồng/tháng. Dù mức phí rất rẻ nhưng hàng ngày các toà nhà đều có người đi lau dọn hành lang, cầu thang, lau thang máy, thường xuyên cắt cỏ, dọn dẹp xung quanh để tạo cảnh quan cho toà nhà.
Về các tiện ích và dịch vụ xã hội, ngay trong khuôn viên khu đô thị đã có tới 8 trường mầm non, không kể một trường dành riêng cho các bé người Hàn Quốc, hai nhà thờ, 3 siêu thị từ nhỏ tới lớn, một sân bóng và một trường cấp 2 công lập.
Công viên Hoà Bình ở ngay phía đối diện bên đường cũng giúp điều hoà không khí cả khu đô thị. Còn cách đấy 5 phút đi bộ là trường cấp 3 tư thục Đoàn Thị Điểm, trong vòng bán kính 3km có đầy đủ bệnh viện E, bệnh viện Thăng Long, siêu thị Mega Market,...
Người dân ở đây đa phần xuất thân từ nông dân, công nhân vốn chân chất thật thà. Lại thêm sự chậm rãi và bình yên của khu đô thị khiến họ dường như lại càng hoà nhã hơn, dễ chịu hơn. Sáng sáng, ông bà đưa cháu xuống dân hóng gió, tắm nắng, chiều chiều các cháu thanh thiếu niên và bố mẹ đi làm về lại tranh thủ chút thời gian chạy bộ, chuyện trò.
Cuộc sống nhờ vậy mà đẹp và đáng yêu hơn rất nhiều!
Tất nhiên, Handi Resco không phải không có điểm trừ. Trong đó, điểm trừ lớn nhất là ngập lụt. Chỉ một trận mưa lớn kéo dài 2 - 3 tiếng đồng hồ là cả khu đô thị ngập trong biển nước, đặc biệt là ở khu biệt thự.
Cách đây mới vài tháng, khi cơn mưa vừa dứt, đám thanh niên trong khu đô thị liền rủ nhau đi bắt cá và nhặt được đến 6 chiếc biển số ô tô, xe máy bị sóng đánh văng khỏi xe. Cá biệt, có trận mưa lớn, các nhà ở khu biệt thự còn ngập tới cả mét. Còn việc xe cộ bị ngập nước chết máy mỗi đợt mưa là chuyện xảy ra thường xuyên.
Bên cạnh đó, khu đô thị vẫn còn một số lô đất trống chưa xây dựng do thị trường bất động sản thời gian qua khá ảm đạm. Nhiều nhà biệt thự vẫn trong tình trạng bỏ hoang khiến cảnh quan chung trở nên nhếch nhác.
Hơn nữa, đối với những chủ nhà đã dọn về ở, việc sống giữa các căn nhà bỏ hoang và vô tình biến thành các bãi phế liệu chắc chắn cũng không phải là một trải nghiệm dễ chịu.
Tuy nhiên, việc bỏ cả chục tỷ bạc để sở hữu những căn biệt thự này từ hồi sốt đất thì việc bán lại ở thời điểm này là điều khá khó khăn. Vì vậy, bất chấp cảnh mở cửa sổ thấy những căn nhà hoang lạnh bên cạnh, các chủ sở hữu nhà biệt thự đành chấp nhận việc ở chung với các căn nhà hoang.
Tuy nhiên, nếu chủ đầu tư tiếp tục xây dựng theo đúng quy hoạch thì sự yên bình và không gian trong lành của cả khu đô thị chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều.
Việc bỏ hoang các khu đất trống cũng khiến nhiều người dân ý thức kém biến chúng thành bãi rác tự phát hoặc, nếu may mắn hơn thì các lô đất này sẽ trở thành các vườn rau.
Mặc dù vậy, với vị trí không quá xa trung tâm thành phố, thậm chí còn gần và giao thông thuận tiện hơn khu vực Hà Đông, đặc biệt nếu như so sánh với các khu đô thị mới có mật độ xây dựng dày đặc mới thấy đây quả thực là một lựa chọn lý tưởng cho những người yêu thích sự bình yên.
Ở đây, mỗi sáng thức giấc tôi vẫn được nghe tiếng chim hót ríu rít trên những vòm cây xanh mướt, được nghe tiếng tàu hoả chạy xình xịch gợi nhớ thời tuổi thơ rất xa xôi, được hít thở một bầu không khí trong lành và yên ả và ngắm nhìn những cánh dừa cạn hoang dại nương theo gió bay đến “mọc trộm” trên chậu hoa ngoài ban công từ bao giờ.
Đặc biệt, tôi tin rằng môi trường ở đây sẽ giúp con gái tôi, vừa tròn 11 tháng tuổi sẽ lớn rất nhanh, có rất nhiều không gian để ngắm nhìn, chạy chơi và khám phá thế giới cùng những người hàng xóm chân chất thật thà.
Handi Resco không phải là nơi được mệnh danh đô thị đáng sống, không được vinh danh ở các giải thưởng bất động sản nhưng lại tràn ngập sự bình yên, trong trẻo và xứng đáng với danh xưng “hoa hậu thân thiện” của các khu đô thị hiện nay.